How should we analyse intercultural communicative challenges if we ado translation - How should we analyse intercultural communicative challenges if we ado Vietnamese how to say

How should we analyse intercultural

How should we analyse intercultural communicative challenges if we adopt the threefold, pluralistic understanding of the term ‘value’? We may use the above example of the conflict between the interests of the reindeer herder and the state, represented by the imagined government official, to illustrate how the three notions can deepen our understanding.

First, there is an obvious sense in which the herder and the official would ascribe different values to actions. Consider actions made in preparation of relevant parts of the herder’s environment for commercial tourism. The herder, we may assume, would question many of these actions and probably maintain that many of them are wrong. The official, on the other hand, would be pleased with arrangements that promote tourism. There is, therefore, an obvious sense in which there would be genuine, cultural disagreement about the application of value properties to actions. This is not, however, a disagreement that constitutes a communicative challenge different from difficulties involving the communication of beliefs. To understand how a person in a specific culture would ascribe values to actions is a matter of understanding how he believes ethical values should be distributed.

The same point applies in interactions involving values as general concepts like freedom and equality. When communicators from different cultural contexts interact, values of this kind are often central in their communication. But since understanding what general concepts a person believes in is equivalent to understanding what beliefs he has, interactions involving general concepts of value do not constitute a communicative challenge that is different in principle from communication of beliefs. Of course, from the perspective of an audience, to understand what concepts of value a speaker believes in is sometimes experienced as important, but the point is that if the audience’s overall focus is on the speaker’s beliefs, then the focus on the speaker’s general concepts of value is included within that broader focus.

The third way of understanding ‘value’, however, corresponds to a communicative challenge that is different in principle from communication of beliefs and is especially important in intercultural interaction. The reason is as follows: According to the analysis I have developed, to understand what personal values a person has is tantamount to understanding how he wishes to live his life, and this is not a matter of understanding what thoughts and beliefs he has. Moreover, the fact that persons from different cultures typically live their lives in significantly different ways means that it is especially important to focus on these values in real-life interaction.

Consider again the herder and the government official. In order for the official to understand what personal values the herder has, he needs to realise how the herder wishes to live his life. He needs to understand what activities the herder experiences as valuable from the herder’s special, first-person perspective. But as long as the official has an entirely different perspective, as long as the starting points are so radically different and there seems to be so little sympathy for the other person’s interests, there will be a formidable problem of communication.

The significance of this problem becomes even clearer if we understand it in the light of traditions within modern hermeneutics, and especially when we consider the idea that the aim of understanding is consensus (Warnke 1986). According to Gadamer (1975), complete understanding is rational agreement, a comprehensive overlap of beliefs regarding a topic of discourse. It follows that the process of understanding should be thought of as a gradual uncovering of another person’s beliefs, and that a good understanding of another person presupposes that there is a significant overlap of common beliefs. Correspondingly, if communicators have very different beliefs about a topic of discourse, then the chances of achieving successful communication about that topic of discourse are radically impaired.

It is important to note that this hermeneutic aim of understanding applies only to communicative processes involving beliefs that can be shared. In our example, the herder’s belief that the pine trees should be preserved is in an obvious sense only his belief, and likewise the official’s belief that the pine trees should be preserved is only his belief. Gadamer’s point is that they share the same belief when they both believe that the pine trees should be preserved. But one or a few shared beliefs are not sufficient for understanding (Gadamer 1975). According to Gadamer, the herder and the official would need to share many more beliefs in order to communicate successfully, and this condition is probably not met. However, the problem related to personal values is even more fundamental: when two persons share a belief, then that is because they have a belief involving the same representation of the world. As long as personal values are relations not to representations, but directly to the ways we wish to live our lives, then they cannot be shared at all.

Another problem one confronts when applying the hermeneutic aim of understanding in analyses of value-related communication, is that many personal values are subjective. As argued above, a person typically has many personal values that he does not think other persons necessarily should conform to. So why should another person’s acceptance of my values have any implications for how well we understand each other? I can perfectly well understand that another person has a specific personal value without adopting this value as my own. So the reason why the concept of a personal value falls outside the traditional hermeneutic scope of understanding is not merely that personal values cannot be shared like beliefs. There is a far more fundamental, less tractable problem: the idea of agreement about values as a condition for understanding is misplaced in the first place.

Communication involving speakers who do not acknowledge that values fall outside the scope of the aim of understanding as rational agreement seems to involve an oppression of meaning in a very fundamental sense. Imagine a group of native speakers who have a way of living tied to a cultural context. They act and communicate not only on the basis of beliefs and thoughts, but also on the basis of shared personal values that belong to their traditional culture. Imagine then a cultural conflict of the kind mentioned above involving persons with external interests that conflict with the natives’ personal values. In an attempt to secure cooperation with the natives, the external group initiates a dialogue. The challenge, as far as they are concerned, is to make the natives realise that it is rational for them to conform to the new norms of living. Furthermore, they assume that achieving this aim first and foremost involves giving the natives new beliefs about how it is best for them to live their lives. They hope that in the light of changes that are going to be made, the natives will realise that the most rational thing to do is to adjust their actions in appropriate ways.

The problem with this type of strategy is that it fundamentally fails to respect the natives’ personal values and the way these values underlie their form of living. According to the analysis I have defended, personal values are not directly subject to rational evaluation. Any attempt to criticise personal values in the way we sometimes try to explain to others that their beliefs are false or unjustified will typically be subjectively experienced as offensive. A person who is subject to such a criticism will normally think that the speaker has crossed a private line that he is not entitled to overstep. This does not mean that values cannot be influenced indirectly (e.g., by showing a person that his values are grounded in unjustified beliefs). The point is that oppression of value meaning arises when a personal value is misconceived of as a belief, an occurrence that often happens in cases of cultural conflict involving a ‘minority’ and a ‘majority’.

In sum, the oppression of value meaning is in an important sense more fundamental than the failure to acknowledge that a person has beliefs and thoughts shaped by his specific social and cultural context. In many cases, failing to acknowledge that a person has a given set of beliefs will lead to poor communication. However, if one thinks that personal values and beliefs can be influenced rationally like beliefs can be, then one has made a more fundamental mistake of category – values have not been respected for the preferences they are. In order not to make this mistake, it is necessary to identify personal values as direct relations between individual persons and the world around them.
0/5000
From: -
To: -
Results (Vietnamese) 1: [Copy]
Copied!
How should we analyse intercultural communicative challenges if we adopt the threefold, pluralistic understanding of the term ‘value’? We may use the above example of the conflict between the interests of the reindeer herder and the state, represented by the imagined government official, to illustrate how the three notions can deepen our understanding.First, there is an obvious sense in which the herder and the official would ascribe different values to actions. Consider actions made in preparation of relevant parts of the herder’s environment for commercial tourism. The herder, we may assume, would question many of these actions and probably maintain that many of them are wrong. The official, on the other hand, would be pleased with arrangements that promote tourism. There is, therefore, an obvious sense in which there would be genuine, cultural disagreement about the application of value properties to actions. This is not, however, a disagreement that constitutes a communicative challenge different from difficulties involving the communication of beliefs. To understand how a person in a specific culture would ascribe values to actions is a matter of understanding how he believes ethical values should be distributed.The same point applies in interactions involving values as general concepts like freedom and equality. When communicators from different cultural contexts interact, values of this kind are often central in their communication. But since understanding what general concepts a person believes in is equivalent to understanding what beliefs he has, interactions involving general concepts of value do not constitute a communicative challenge that is different in principle from communication of beliefs. Of course, from the perspective of an audience, to understand what concepts of value a speaker believes in is sometimes experienced as important, but the point is that if the audience’s overall focus is on the speaker’s beliefs, then the focus on the speaker’s general concepts of value is included within that broader focus.The third way of understanding ‘value’, however, corresponds to a communicative challenge that is different in principle from communication of beliefs and is especially important in intercultural interaction. The reason is as follows: According to the analysis I have developed, to understand what personal values a person has is tantamount to understanding how he wishes to live his life, and this is not a matter of understanding what thoughts and beliefs he has. Moreover, the fact that persons from different cultures typically live their lives in significantly different ways means that it is especially important to focus on these values in real-life interaction.Consider again the herder and the government official. In order for the official to understand what personal values the herder has, he needs to realise how the herder wishes to live his life. He needs to understand what activities the herder experiences as valuable from the herder’s special, first-person perspective. But as long as the official has an entirely different perspective, as long as the starting points are so radically different and there seems to be so little sympathy for the other person’s interests, there will be a formidable problem of communication.The significance of this problem becomes even clearer if we understand it in the light of traditions within modern hermeneutics, and especially when we consider the idea that the aim of understanding is consensus (Warnke 1986). According to Gadamer (1975), complete understanding is rational agreement, a comprehensive overlap of beliefs regarding a topic of discourse. It follows that the process of understanding should be thought of as a gradual uncovering of another person’s beliefs, and that a good understanding of another person presupposes that there is a significant overlap of common beliefs. Correspondingly, if communicators have very different beliefs about a topic of discourse, then the chances of achieving successful communication about that topic of discourse are radically impaired.It is important to note that this hermeneutic aim of understanding applies only to communicative processes involving beliefs that can be shared. In our example, the herder’s belief that the pine trees should be preserved is in an obvious sense only his belief, and likewise the official’s belief that the pine trees should be preserved is only his belief. Gadamer’s point is that they share the same belief when they both believe that the pine trees should be preserved. But one or a few shared beliefs are not sufficient for understanding (Gadamer 1975). According to Gadamer, the herder and the official would need to share many more beliefs in order to communicate successfully, and this condition is probably not met. However, the problem related to personal values is even more fundamental: when two persons share a belief, then that is because they have a belief involving the same representation of the world. As long as personal values are relations not to representations, but directly to the ways we wish to live our lives, then they cannot be shared at all.Another problem one confronts when applying the hermeneutic aim of understanding in analyses of value-related communication, is that many personal values are subjective. As argued above, a person typically has many personal values that he does not think other persons necessarily should conform to. So why should another person’s acceptance of my values have any implications for how well we understand each other? I can perfectly well understand that another person has a specific personal value without adopting this value as my own. So the reason why the concept of a personal value falls outside the traditional hermeneutic scope of understanding is not merely that personal values cannot be shared like beliefs. There is a far more fundamental, less tractable problem: the idea of agreement about values as a condition for understanding is misplaced in the first place.
Communication involving speakers who do not acknowledge that values fall outside the scope of the aim of understanding as rational agreement seems to involve an oppression of meaning in a very fundamental sense. Imagine a group of native speakers who have a way of living tied to a cultural context. They act and communicate not only on the basis of beliefs and thoughts, but also on the basis of shared personal values that belong to their traditional culture. Imagine then a cultural conflict of the kind mentioned above involving persons with external interests that conflict with the natives’ personal values. In an attempt to secure cooperation with the natives, the external group initiates a dialogue. The challenge, as far as they are concerned, is to make the natives realise that it is rational for them to conform to the new norms of living. Furthermore, they assume that achieving this aim first and foremost involves giving the natives new beliefs about how it is best for them to live their lives. They hope that in the light of changes that are going to be made, the natives will realise that the most rational thing to do is to adjust their actions in appropriate ways.

The problem with this type of strategy is that it fundamentally fails to respect the natives’ personal values and the way these values underlie their form of living. According to the analysis I have defended, personal values are not directly subject to rational evaluation. Any attempt to criticise personal values in the way we sometimes try to explain to others that their beliefs are false or unjustified will typically be subjectively experienced as offensive. A person who is subject to such a criticism will normally think that the speaker has crossed a private line that he is not entitled to overstep. This does not mean that values cannot be influenced indirectly (e.g., by showing a person that his values are grounded in unjustified beliefs). The point is that oppression of value meaning arises when a personal value is misconceived of as a belief, an occurrence that often happens in cases of cultural conflict involving a ‘minority’ and a ‘majority’.

In sum, the oppression of value meaning is in an important sense more fundamental than the failure to acknowledge that a person has beliefs and thoughts shaped by his specific social and cultural context. In many cases, failing to acknowledge that a person has a given set of beliefs will lead to poor communication. However, if one thinks that personal values and beliefs can be influenced rationally like beliefs can be, then one has made a more fundamental mistake of category – values have not been respected for the preferences they are. In order not to make this mistake, it is necessary to identify personal values as direct relations between individual persons and the world around them.
Being translated, please wait..
Results (Vietnamese) 2:[Copy]
Copied!
Làm thế nào chúng ta nên phân tích những thách thức giao tiếp liên văn hóa nếu chúng ta chấp nhận gấp ba lần, sự hiểu biết đa nguyên của các "giá trị" hạn? Chúng tôi có thể sử dụng các ví dụ trên của các cuộc xung đột giữa lợi ích của người chăn tuần lộc và nhà nước, đại diện bởi các quan chức chính phủ với tưởng tượng, để minh họa cho việc ba khái niệm có thể làm sâu sắc thêm sự hiểu biết của chúng tôi. Đầu tiên, đó là một cảm giác rõ ràng, trong đó chăn và chính thức sẽ gán giá trị khác nhau để hành động. Hãy xem xét các hành động được thực hiện trong việc chuẩn bị của các bộ phận có liên quan của môi trường của người chăn gia súc cho du lịch thương mại. Các thủ trông coi, chúng ta có thể giả định, sẽ đặt câu hỏi nhiều người trong số những hành động này và có lẽ duy trì mà nhiều người trong số họ là sai. Vị quan chức này, mặt khác, sẽ được hài lòng với thỏa thuận nhằm thúc đẩy du lịch. Có đó, do đó, một cảm giác rõ ràng, trong đó sẽ có chính hãng, bất đồng văn hóa về việc áp dụng các thuộc tính giá trị để hành động. Điều này là không, tuy nhiên, một sự bất đồng đó là một thách thức giao tiếp khác nhau từ những khó khăn liên quan đến việc thông tin liên lạc của niềm tin. Để hiểu làm thế nào một người trong một nền văn hóa cụ thể sẽ gán giá trị cho hành động là một vấn đề của sự hiểu biết làm thế nào ông tin rằng giá trị đạo đức nên được phân phối. Cùng quan điểm áp dụng trong các tương tác liên quan đến các giá trị như các khái niệm chung chung như tự do và bình đẳng. Khi truyền thông từ các bối cảnh văn hóa khác nhau tương tác, giá trị của loại hình này thường là trung tâm trong giao tiếp của họ. Nhưng kể từ khi sự hiểu biết những gì khái niệm chung một người tin là tương đương với sự hiểu biết những gì anh ta có niềm tin, sự tương tác liên quan đến khái niệm chung của giá trị này không phải là một thách thức giao tiếp đó là khác nhau về nguyên tắc từ truyền thông của tín ngưỡng. Tất nhiên, từ quan điểm của một khán giả, để hiểu những gì khái niệm về giá trị của một loa tin đôi khi được trải nghiệm như là quan trọng, nhưng quan điểm là nếu tập trung toàn của khán giả là niềm tin của người nói, sau đó tập trung vào các khái niệm chung của người nói của giá trị được bao gồm trong đó tập trung rộng hơn. Cách thứ ba của sự hiểu biết "giá trị", tuy nhiên, tương ứng với một thách thức giao tiếp đó là khác nhau về nguyên tắc từ truyền thông của niềm tin và là đặc biệt quan trọng trong sự tương tác liên văn hóa. Lý do là như sau: Theo phân tích, tôi đã phát triển, để hiểu những gì các giá trị cá nhân của một người đã là tương đương với sự hiểu biết làm thế nào anh ta muốn sống cuộc sống của mình, và điều này không phải là một vấn đề của sự hiểu biết những suy nghĩ và niềm tin của ông có. Hơn nữa, thực tế là những người từ các nền văn hóa khác nhau thường sống cuộc sống của họ theo những cách khác nhau đáng kể có nghĩa là nó là đặc biệt quan trọng để tập trung vào các giá trị trong sự giao tiếp trong cuộc sống. Xem xét lại các thủ trông coi và các quan chức chính phủ. Để cho các quan chức để hiểu những gì các giá trị cá nhân của chó chăn gia súc có, anh ta cần phải nhận ra như thế nào là một người chăn muốn sống cuộc sống của mình. Anh ta cần phải hiểu những gì hoạt động các kinh nghiệm chăn là có giá trị từ đặc biệt, góc nhìn người thứ nhất của chó chăn gia súc. Nhưng miễn là chính thức có một góc nhìn hoàn toàn khác nhau, miễn là điểm khởi đầu là như vậy hoàn toàn khác nhau và dường như có quá ít sự cảm thông đối với lợi ích của người khác, sẽ có một vấn đề đáng gờm của truyền thông. Tầm quan trọng của vấn đề này trở nên rõ ràng hơn nếu chúng ta hiểu nó trong ánh sáng của truyền thống trong vòng thông diễn học hiện đại, và đặc biệt là khi chúng ta xem xét các ý tưởng rằng mục đích của sự hiểu biết là sự đồng thuận (WARNKE 1986). Theo Gadamer (1975), hiểu biết đầy đủ là thỏa thuận hợp lý, một sự trùng lắp toàn diện của niềm tin về một chủ đề của diễn ngôn. Nó sau đó quá trình hiểu biết nên được coi như một khám phá dần dần niềm tin của người khác, và rằng một sự hiểu biết tốt của người khác giả định rằng có một sự trùng lắp đáng kể của tín ngưỡng phổ biến. Tương ứng, nếu truyền thông có niềm tin rất khác nhau về một chủ đề của diễn ngôn, sau đó các cơ hội đạt được giao tiếp thành công về chủ đề đó của diễn ngôn đang bị suy giảm hoàn toàn. Điều quan trọng là phải lưu ý rằng mục tiêu của thông diễn này của sự hiểu biết chỉ áp dụng cho các quá trình giao tiếp liên quan đến niềm tin rằng có thể được chia sẻ. Trong ví dụ của chúng tôi, niềm tin của người chăn mà những cây thông nên được bảo quản ở trong một cảm giác rõ ràng chỉ có niềm tin của mình, và cũng như niềm tin của quan chức mà những cây thông nên được bảo quản chỉ được niềm tin của mình. Điểm của Gadamer là họ có chung niềm tin cùng khi cả hai đều tin rằng những cây thông cần được bảo tồn. Nhưng một hoặc một vài niềm tin chung là không đủ cho sự hiểu biết (Gadamer 1975). Theo Gadamer, chó chăn gia súc và các quan chức sẽ cần phải chia sẻ nhiều niềm tin hơn để có thể giao tiếp thành công, và tình trạng này có thể không được đáp ứng. Tuy nhiên, vấn đề liên quan đến giá trị cá nhân là cơ bản hơn: khi hai người chia sẻ một niềm tin, thì đó là bởi vì họ có một niềm tin liên quan đến các đại diện cùng của thế giới. Miễn là giá trị cá nhân là quan hệ không tuyên bố, nhưng trực tiếp đến cách chúng ta muốn sống cuộc sống của chúng tôi, sau đó họ có thể không được chia sẻ cả. Một vấn đề khác là một đối mặt khi áp dụng các mục đích thông diễn học về sự hiểu biết trong các phân tích của truyền thông giá trị gia liên quan, là nhiều giá trị cá nhân là chủ quan. Như đã lập luận ở trên, một người thường có nhiều giá trị cá nhân rằng ông không nghĩ rằng người khác nhất thiết phải phù hợp với. Vì vậy, tại sao chấp nhận của người khác của các giá trị của tôi nên có bất kỳ tác động tốt như thế nào cho chúng ta hiểu nhau? Tôi hoàn toàn có thể cũng hiểu rằng người khác có giá trị cá nhân cụ thể mà không cần áp dụng giá trị này như là của riêng tôi. Vì vậy, lý do tại sao các khái niệm về một giá trị cá nhân nằm ngoài phạm vi thông diễn truyền thống của sự hiểu biết không chỉ đơn thuần là giá trị cá nhân không thể được chia sẻ như niềm tin. Có một xa cơ bản hơn, vấn đề ít dể: ý tưởng của thỏa thuận về giá trị như một điều kiện để hiểu được thất lạc ở nơi đầu tiên. Thông tin liên quan đến loa người không thừa nhận rằng các giá trị nằm ngoài phạm vi của mục đích của sự hiểu biết như thỏa thuận hợp lý vẻ liên quan đến một sự áp bức của ý nghĩa trong một ý nghĩa rất cơ bản. Hãy tưởng tượng một nhóm người bản xứ người có một cách sống được gắn với một bối cảnh văn hóa. Họ hành động và giao tiếp không chỉ trên cơ sở của niềm tin và suy nghĩ, nhưng cũng trên cơ sở các giá trị cá nhân chia sẻ rằng thuộc về văn hóa truyền thống của họ. Hãy tưởng tượng sau đó là một cuộc xung đột văn hóa của các loại nêu trên liên quan đến người có quyền lợi bên ngoài mà xung đột với các giá trị cá nhân của người bản địa. Trong một nỗ lực để bảo đảm hợp tác với những người bản xứ, các nhóm bên ngoài bắt đầu một cuộc đối thoại. Các thách thức, như xa như họ đang quan tâm, là làm cho người bản địa nhận ra rằng nó là hợp lý để họ phù hợp với các quy định mới của cuộc sống. Hơn nữa, họ cho rằng việc đạt được mục tiêu này đầu tiên và quan trọng nhất liên quan đến việc tạo cho người bản xứ những niềm tin mới về nó như thế nào là tốt nhất cho họ sống cuộc sống của họ. Họ hy vọng rằng trong ánh sáng của những thay đổi đó sẽ được thực hiện, người dân sẽ nhận ra rằng điều hợp lý nhất để làm là để điều chỉnh hành động của mình theo những cách thích hợp. Vấn đề với chiến thuật này là nó về cơ bản không tôn trọng giá trị cá nhân người bản địa 'và cách thức những giá trị nền tảng cho hình thức sống của họ. Theo phân tích, tôi đã bảo vệ, giá trị cá nhân không thuộc đối tượng trực tiếp để đánh giá hợp lý. Bất kỳ cố gắng để chỉ trích giá trị cá nhân trong cách đôi khi chúng ta cố gắng giải thích với mọi người rằng niềm tin của họ là sai hoặc không hợp lý sẽ thường được chủ quan kinh nghiệm như tấn công. Một người là đối tượng của một lời chỉ trích như vậy thường sẽ nghĩ rằng người nói đã vượt qua một dòng tin rằng họ không có quyền để vượt qua. Điều này không có nghĩa là giá trị không thể bị ảnh hưởng gián tiếp (ví dụ, bằng cách hiển thị một người mà giá trị của mình là có căn cứ trong niềm tin phi lý). Vấn đề là sự đàn áp của ý nghĩa giá trị phát sinh khi một giá trị cá nhân được và sai lầm như một niềm tin, một sự xuất hiện thường xảy ra trong trường hợp xung đột văn hóa liên quan đến một "thiểu số" và một "đa số". Tóm lại, sự áp bức của ý nghĩa giá trị là trong một ý nghĩa quan trọng cơ bản hơn so với việc không thừa nhận rằng một người có niềm tin và tư tưởng định hình bởi bối cảnh xã hội và văn hóa cụ thể của mình. Trong nhiều trường hợp, không thừa nhận rằng một người có một tập hợp các niềm tin sẽ dẫn đến giao tiếp kém. Tuy nhiên, nếu ai nghĩ rằng giá trị cá nhân và niềm tin có thể bị ảnh hưởng một cách hợp lý như niềm tin có thể được, thì một trong những đã thực hiện một sai lầm cơ bản hơn của thể loại - các giá trị đã không được tôn trọng cho những sở thích của họ. Để không làm cho sai lầm này, nó là cần thiết để xác định giá trị cá nhân là quan hệ trực tiếp giữa cá nhân và thế giới xung quanh.



















Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: