Mỗi tối nhắm mắt lại, chỉ thấy ngày hôm nay giống hệt ngày hôm trước.  translation - Mỗi tối nhắm mắt lại, chỉ thấy ngày hôm nay giống hệt ngày hôm trước.  English how to say

Mỗi tối nhắm mắt lại, chỉ thấy ngày

Mỗi tối nhắm mắt lại, chỉ thấy ngày hôm nay giống hệt ngày hôm trước. Khó khăn thì nhiều, thử thách cũng không ít, nhưng dường như chỉ chọn cách đầu hàng, hoặc trốn tránh. Môi sáng mở mắt ra, vẫn thấy nắng, thấy gió, vẫn thấy cuộc sống tươi đẹp tiếp diễn, nhưng lại bàng hoàng khi nhen nhóm suy nghĩ lạc lõng giữa cuộc đời. Một cuộc sống giữa xã hội chật hẹp, khi ngẩng đầu hay cúi đầu đều phải dựa vào nỗ lực. Khi mà chỉ cần đưa mắt nhìn là có thể nhận ra có bao nhiêu sợi dây bao quanh mình, nhắc nhở về những nghĩa vụ và trách nhiệm. Khi tuổi thiếu niên vĩnh viễn khép lại, những nỗi lo toan và thách thức cứ đập thẳng vào mặt trong khi tôi chưa kịp phòng vệ hay đón nhận chúng, tôi nhận ra rằng mình đang bước vào giai đoạn khủng hoảng tuổi 20 với những áp lực bủa vây từ mọi phía.
Áp lực từ bản thân. Đây là quãng thời gian tôi cảm thấy gần như kiệt sức khi phải nỗ lực quá nhiều, nhưng thất bại lại quá lớn. Tôi phải liên tục nhận lấy những thử thách, nhưng lại hoang mang vì có quá nhiều hướng đi, lẫn sự lựa chọn. Tôi chới với giữa những đoạn đướng nứt vỡ, những mối quan hệ mất dần, bắt đầu cảm nhận được sự cô đơn. Mọi thứ đều mù mịt, mục tiêu thì xa tít tắp. Đây là quãng thời gian mà mỗi người, đều cảm thấy mình sống vô dụng, hàng ngày. Một quãng thời gian tồn tại quá nhiều mâu thuẫn trong người. Tôi càng cố trốn tránh hay trì hoãn, thì rắc rối lại càng chồng chất thêm.
Áp lực từ cuộc sống. Đây là cột mốc quan trọng trong đời người và ai cũng phải trải qua. Nó quyết định sự trưởng thành của một người theo hướng tiêu cực hay tích cực. Liệu người đó có đủ nhạy bén để áp dụng tất cả những kĩ năng ở trường học vào trường đời, có đủ kiên nhẫn để vừa duy trì việc học vừa kiếm tiền từ một công việc làm thêm tẻ nhạt với mức lương tối thiểu, có đủ sáng suốt để phớt lờ những cám dỗ và kiểm soát cái tôi bồng bột, háo thắng thường xuyên cãi cha mẹ và thể hiện cá tính bằng những hình xăm vô nghĩa để rồi năm năm sau đó lại phải giấu chúng đi qua những lớp áo dài tay, có đủ mạnh mẽ để theo đuổi đam mê của mình chứ không phải a dua theo số đông và chọn lựa một ngành học an toàn.
Áp lực từ gia đình. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình Asian. Tôi cùng mẹ và chị gái sống ở Mỹ hơn 2 năm. Chúng tôi sống cùng với gia đình cậu. Họ luôn bảo bọc và yêu thương tôi, và tôi cũng vậy. Họ tạo mọi điều kiện cho tôi học hành. Thậm chí mẹ tôi sẽ cho tôi toàn bộ số tiền tiết kiệm cả đời bà để tôi học đại học mà không cần phải đi làm thêm bất cứ công việc nào mà tôi chán ghét vì ước mơ lớn nhất của bà là tôi sẽ trở thành giáo viên hay y sĩ. Gia đình cho tôi tất cả những gì họ có mà không đòi hỏi bất cứ một con điểm A nào từ tôi. Vậy thì áp lực gia đình đến từ đâu? Nó đến từ chính lòng tốt và sự kì vọng của họ đặt cho tôi. Chính vì họ quá tốt và quá bao dung nên mỗi khi tôi đưa ra một quyết định nào trong cuộc sống mà ko đúng với nguyện vọng của họ, tôi lại cảm thấy vô cùng tội lỗi. Nói cách khác tôi không thể lựa chọn cuộc sống của mình một cách tự do. Hơn nữa, trong văn hoá phương Đông, sự thành công của con cái là niềm tự hào của cha mẹ. Tất nhiên điều này đúng với tất cả mọi người, tuy nhiên, sự phân biệt giàu nghèo và phân chia tầng lớp giữa người có học và thất học là cực kì sâu sắc. Điều này luôn được duy trì ở quốc gia qua nhiều thế hệ và dường như nó đã trở thành một hệ tư tưởng vững chắc và không thể xoay chuyển. Ở một nơi mà địa vị xã hội của một người được nhớ đến nhiều hơn cả tên gọi của họ thì bằng cấp lẫn nghề nghiệp không còn là vấn đề cá nhân của riêng ai mà còn là danh dự của cả một gia đình.
Giai đoạn này thật sự là một mớ hỗn độn đối với một đứa chập chững lớn như tôi. Nó cho tôi nếm trải cảm giác của một người trưởng thành. Nhưng nó cũng dạy tôi những bài học đáng giá. Tôi học được từ bản thân mình: trốn tránh và trì hoãn chỉ làm cho mọi việc thêm tồi tệ. Tôi học từ cuộc sống của chính mình rằng nhạy bén, kiên trì, sáng suốt và mành mẽ là tổ hợp các công thức của sự thành công. Gia đình là nơi đáng tin cậy nhất và bất luận tôi có bất kì quyết định táo bạo nào mà tôi cảm thấy hạnh phúc với điều đó, thì họ cũng sẽ cảm thấy hạnh phúc. Tôi nhận thấy rằng học cách trưởng thành cũng như cách tôi học bơi. Khi tôi 11 tuổi, tôi đã bị sóng cuốn trôi trong một lần đi biển.
0/5000
From: -
To: -
Results (English) 1: [Copy]
Copied!
Every evening close your eyes, just see today is identical to the previous day. The more difficult the challenge, no less, but seems to only choose to surrender, or evade. Bright lips opened his eyes, still see the sunshine, see the wind, still see a better life continued, but leveled when rekindled confuses thoughts between the life. A life between the narrow social, when head or bow must be based on the effort. When that simply putting eyes is able to realize how much rope that surrounded her, reminded of these obligations and responsibilities. When a teenager is permanently closed, the profusely and smashing any challenge straight in the face while I've never up or receive our defense, I realize that he is entering the phase of crisis of age 20 with the pressure by besieged from all sides.The pressure from ourselves. This is the time I almost feel exhausted when it is too much effort, but failed again. I have to constantly take the challenge, but the paranoid because there are too many directions, and choice. I chới with the middle of the road segment fragments, the relationship fades, begins to feel lonely. Everything is objective, or childrens this afternoon I pastes. This is the time that each person, feel themselves useless, daily life. One time too many conflicts exist in person. The more I try to evade or delay, then the trouble again as pile more.The pressure from your life. This is a major milestone in life and who also must undergo. It determines a person's growth towards positive or negative. Does that person have sufficient acumen to apply all the skills in the school life, with enough patience to just maintain the school just to make money from a job more tedious for the minimum wage, there is enough light to ignore the temptation and control what I am elated ,--often divided parents and personalities by the nonsense tattoos and five years later had to hide them away through the long sleeve coat, strong enough to pursue his passion, not a dua by number and choose a safe course.Áp lực từ gia đình. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình Asian. Tôi cùng mẹ và chị gái sống ở Mỹ hơn 2 năm. Chúng tôi sống cùng với gia đình cậu. Họ luôn bảo bọc và yêu thương tôi, và tôi cũng vậy. Họ tạo mọi điều kiện cho tôi học hành. Thậm chí mẹ tôi sẽ cho tôi toàn bộ số tiền tiết kiệm cả đời bà để tôi học đại học mà không cần phải đi làm thêm bất cứ công việc nào mà tôi chán ghét vì ước mơ lớn nhất của bà là tôi sẽ trở thành giáo viên hay y sĩ. Gia đình cho tôi tất cả những gì họ có mà không đòi hỏi bất cứ một con điểm A nào từ tôi. Vậy thì áp lực gia đình đến từ đâu? Nó đến từ chính lòng tốt và sự kì vọng của họ đặt cho tôi. Chính vì họ quá tốt và quá bao dung nên mỗi khi tôi đưa ra một quyết định nào trong cuộc sống mà ko đúng với nguyện vọng của họ, tôi lại cảm thấy vô cùng tội lỗi. Nói cách khác tôi không thể lựa chọn cuộc sống của mình một cách tự do. Hơn nữa, trong văn hoá phương Đông, sự thành công của con cái là niềm tự hào của cha mẹ. Tất nhiên điều này đúng với tất cả mọi người, tuy nhiên, sự phân biệt giàu nghèo và phân chia tầng lớp giữa người có học và thất học là cực kì sâu sắc. Điều này luôn được duy trì ở quốc gia qua nhiều thế hệ và dường như nó đã trở thành một hệ tư tưởng vững chắc và không thể xoay chuyển. Ở một nơi mà địa vị xã hội của một người được nhớ đến nhiều hơn cả tên gọi của họ thì bằng cấp lẫn nghề nghiệp không còn là vấn đề cá nhân của riêng ai mà còn là danh dự của cả một gia đình. This stage is truly a mess for a kid who started working in big short like me. It gave me experience the feel of an adult. But it also taught me valuable lessons. I learn from myself: evade and delay only make things more worse. I learned from her own life that acumen, persistence, lucid and powerful junk is the recipe of success. The family is the most reliable place, and whether I have any decision that I feel happy with that, then they will also feel happy. I find that learning how mature and how I learn to swim. When I was 11, I was swept away in a wave of the sea.
Being translated, please wait..
 
Other languages
The translation tool support: Afrikaans, Albanian, Amharic, Arabic, Armenian, Azerbaijani, Basque, Belarusian, Bengali, Bosnian, Bulgarian, Catalan, Cebuano, Chichewa, Chinese, Chinese Traditional, Corsican, Croatian, Czech, Danish, Detect language, Dutch, English, Esperanto, Estonian, Filipino, Finnish, French, Frisian, Galician, Georgian, German, Greek, Gujarati, Haitian Creole, Hausa, Hawaiian, Hebrew, Hindi, Hmong, Hungarian, Icelandic, Igbo, Indonesian, Irish, Italian, Japanese, Javanese, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Korean, Kurdish (Kurmanji), Kyrgyz, Lao, Latin, Latvian, Lithuanian, Luxembourgish, Macedonian, Malagasy, Malay, Malayalam, Maltese, Maori, Marathi, Mongolian, Myanmar (Burmese), Nepali, Norwegian, Odia (Oriya), Pashto, Persian, Polish, Portuguese, Punjabi, Romanian, Russian, Samoan, Scots Gaelic, Serbian, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenian, Somali, Spanish, Sundanese, Swahili, Swedish, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thai, Turkish, Turkmen, Ukrainian, Urdu, Uyghur, Uzbek, Vietnamese, Welsh, Xhosa, Yiddish, Yoruba, Zulu, Language translation.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: